Chương VI: Kết thúc thời đại của các vị thần

CLASSIC
30/03/2014|Tin tức

Chương VI: Kết thúc thời đại của các vị thần

 

Chỉ đến khi chứng kiến cảnh những khối lửa đỏ rực lao xuống từ thượng giới, tộc người Khổng lồ mới nhận ra rằng mình đã phạm một lỗi lầm ngu ngốc. Họ hợp sức lại, cố gắng vươn lên để ngăn chặn cú đánh đầy tức giận từ chiếc Búa của tuyệt vọng trên tay Eihasad. Mặc dầu vậy, sức mạnh của những người Khổng lồ chỉ đủ để làm búa đi chệch hướng và nó vẫn đủ sức nghiền nát những thành phố khi nó giáng xuống hạ giới.

Chỉ một nhát búa đã đủ để huỷ diệt thành phố vĩ đại nhất nơi hạ giới, không biết bao nhiêu người Khổng lồ và các giống loài khác bị đè bẹp ngay lập tức. Trên mặt đất chỉ còn lại một miệng hố khổng lồ và những đợt sóng trào dâng nhấn chìm mọi thứ trong hố. Cuối cùng, loài Khổng lồ gần như bị tuyệt chủng.

Những người Khổng lồ thoát chết trốn chạy về phía Đông để lẩn tránh cơn thịnh nộ của Einhasad. Con đường chạy trốn của họ cũng cùng hướng với con đường Shilen đã từng rút chạy. Einhasad vẫn tiếp tục truy đuổi họ và đốt cháy từng người Khổng lồ một bằng những tia sét giáng xuống từ bầu trời. Những người Khổng lồ còn lại run rẩy hãi hùng và cầu khẩn Gran Kain.

“Gran Kain, Gran Kain! Chúng con đã nhận ra lỗi lầm của mình. Chỉ có Người mới có đủ quyền năng để ngăn cản cơn cuồng điên của Einhasad. Xin đừng để giống loài đã sinh ra cùng với Người, giống loài mạnh mẽ và khôn ngoan nhất hạ giới bị tận diệt”

Đột nhiên Gran Kain thấy niềm thương hại trào dâng cho những sinh linh khốn khổ đó và nghĩ rằng những người Khổng lồ đã phải trả giá quá đủ cho sự hung hăng của mình. Ông dâng nước Biển Nam lên đê ngăn đường Einhasad.

Einhasad gào lên giận giữ: ”Cái gì đây?! Kẻ nào dám can dự vào chuyện của ta?! Eva, con yêu của ta, hãy rút nước đi hoặc ngươi sẽ phải đi theo vết xe đổ của chị cả nhà ngươi!”

Eva vô cùng sợ Einhasad và ngay lập tức rút hết nước về biển. Einhasad tiếp tục săn đuổi những người Khổng lồ, giết chết từng người một. Họ lại kêu van Gran Kain lần nữa:

“Gran Kain! Vị thần quyền năng nhất! Einhasad vẫn tiếp tục săn lùng chúng con, quyết tâm tận diệt chúng con! Cầu xin người, hãy thương tình mà cứu với chúng con!”

Gran Kain nâng mảnh đất mà những người Khổng lồ đang đứng lên cao. Những vách núi cao ngất ngăn chặn bước tiến của Einhasad và bà hét vang:

“Maphr, con gái ta! Kẻ nào dám ngăn cản ta?! Hãy hạ ngay đất xuống hoặc ngươi sẽ chịu chung số phận với chị ngươi!”

Bị lời nói của Einhasad đe doạ, Maphr cố gắng hạ đất xuống nhưng Gran Kain ngăn nàng lại.

“Einhasad, sao Bà không thôi đi? Toàn bộ thế giới đều run rẩy sợ hãi trước cơn giận của Bà. Lũ người Khổng lồ ngu ngốc đã thấm thía đến tận xương tuỷ lỗi lầm của mình. Hãy nhìn đi! Một giống loài kiêu hãnh và hùng mạnh, giống loài đã từng ngự trị hạ giới, giờ đây run rẩy sợ hãi lẩn trốn trên một dải đất hẹp! Không bao giờ chúng có thể nghĩ đến việc thách thức các vị thần nữa. Nơi đây sẽ là nhà tù vĩnh cửu dành cho lũ Khổng lồ đó. Hãy nguôi giận đi, thù hận thế là đủ rồi”

Cơn giận của Einhasad vẫn còn sục sôi nhưng Bà không thể chống lại ý kiến của Gran Kain – Ông cũng có quyền năng ngang với Bà. Bà quyết định rằng, đúng như Gran Kain đã nói, thà rằng bỏ mặc nhúm người Khổng lồ còn lại trên giải đất khô cằn, nhò hẹp đó để chúng mãi mãi phải ăn năn hối lỗi còn hơn là giết sạch bọn chúng. Bà chấm dứt cuộc săn đuổi và trở về nhà.

Sau đó, Einhasad hầu như không ngó ngàng gì đến những việc xảy ra dưới hạ giới, chỉ vì Bà vô cùng thất vọng với những sinh vật ở đó. Gran Kain cũng đồng ý không xuất hiện nơi hạ giới nữa. Thời đại của các Vị thần chấm dứt như thế đó.

Xem tất cả